T
tran_thu_hangnd@yahoo.com
Guest
...Ngày mùa, lúa vàng ươm trải khắp cánh đồng. Mùi lúa thơm phức, hương thơm ngào ngạt. Mọi người nô nức gọi nhau cùng thu hoạch. Chúng tôi cũng vậy, những sinh viên Nông Nghiệp làm luận văn tốt nghiệp về lúa. Đua nhau gọi người đến gặt và thu hoạch lúa. Nhà trường có lệnh cấm đốt rơm rạ mà gom rơm rạ lại một là làm nấm, hai là để cày bừa chôn lấp trả lại dinh dưỡng cácbon cho đất. Cũng là sinh viên môi trường chúng tôi hiểu rõ hơn ai hết. Chấp hành nghiêm chỉnh.
Ngày xưa, rơm rạ thường được đánh đống dùng dần làm chất đốt trong gia đình và làm thức ăn dự trữ cho trâu bò. Nhưng bây giờ đốt rơm là giải pháp tối ưu nhất, vừa diệt được mầm bệnh, vừa trả lai được NPK cho đất. Song khói rơm được ngiên cứu là một loại khói độc, nhiều nước đã đưa vào luật bảo vệ môi trường việc cấm đốt rơm ra, hoặc nếu đốt thi phải có sự chuẩn bị, báo trước cho người xung quanh bịt khẩu trang và đưa ngững người bị viêm phế quản mãn tính vào viện.
Bắt đầu từ tối hôm đó. Những hộ dân xung quanh vùng gặt lúa bị cấm đốt rơm ban ngày nên về đêm đua nhau cùng đốt rơm rạ. Khói rơm bay lên, gió cũng thật độc ác thổi thẳng vào khu vực trường, đặc biệt là khu ký túc xá. Mùa ôn thi đứa nào cũng mất ngủ, mắt đã thâm quầng, bây giờ lại khói, cay xè mắt. Nên mắt đứa nào cũng đỏ hoe, trông như là sinh viên năm thứ nhất nhớ nhà ấy. Sáng hôm sau, dù ai đó thức thật muôn 12h trưa đi chăng nữa vẫn được nhìn thấy khung cảnh sương dăng mờ mờ ảo ảo. Khung cảnh đẹp nhưng khét và cay xè. Có mấy đứa trẻ con cứ thấy quẹt nước mũi chảy ròng ròng, thở khò khè, có đứa cứ hắt xì liên tục nhưng vẫn vô tư hồn nhiên chạy đùa theo làn sương độc đó. Đến mấy ngày sau thì khói mới thật sự tan.
Tình trạng này không chỉ xảy ra ở trường nông nghiệp mà còn ở nhiều vùng, miền khác nữa trong và ngoài thành phố. Việc “sương mù” dày đặc không còn là lạ lẫm đối với chúng ta. Nhưng nghĩ đến những viễn cảnh xảy ra, tôi thấy xót xa. Không hiểu đến bao giờ người nông dân mới nhận thức được điều này. Có ý tưởng còn để rơm phơi khô rồi sản xuất giấy vệ sinh. Thật là một ý tưởng hay các bạn nhi? Vừa tiết kiệm, bảo vệ môi trường, không độc hại.
Ngày xưa, rơm rạ thường được đánh đống dùng dần làm chất đốt trong gia đình và làm thức ăn dự trữ cho trâu bò. Nhưng bây giờ đốt rơm là giải pháp tối ưu nhất, vừa diệt được mầm bệnh, vừa trả lai được NPK cho đất. Song khói rơm được ngiên cứu là một loại khói độc, nhiều nước đã đưa vào luật bảo vệ môi trường việc cấm đốt rơm ra, hoặc nếu đốt thi phải có sự chuẩn bị, báo trước cho người xung quanh bịt khẩu trang và đưa ngững người bị viêm phế quản mãn tính vào viện.
Bắt đầu từ tối hôm đó. Những hộ dân xung quanh vùng gặt lúa bị cấm đốt rơm ban ngày nên về đêm đua nhau cùng đốt rơm rạ. Khói rơm bay lên, gió cũng thật độc ác thổi thẳng vào khu vực trường, đặc biệt là khu ký túc xá. Mùa ôn thi đứa nào cũng mất ngủ, mắt đã thâm quầng, bây giờ lại khói, cay xè mắt. Nên mắt đứa nào cũng đỏ hoe, trông như là sinh viên năm thứ nhất nhớ nhà ấy. Sáng hôm sau, dù ai đó thức thật muôn 12h trưa đi chăng nữa vẫn được nhìn thấy khung cảnh sương dăng mờ mờ ảo ảo. Khung cảnh đẹp nhưng khét và cay xè. Có mấy đứa trẻ con cứ thấy quẹt nước mũi chảy ròng ròng, thở khò khè, có đứa cứ hắt xì liên tục nhưng vẫn vô tư hồn nhiên chạy đùa theo làn sương độc đó. Đến mấy ngày sau thì khói mới thật sự tan.
Tình trạng này không chỉ xảy ra ở trường nông nghiệp mà còn ở nhiều vùng, miền khác nữa trong và ngoài thành phố. Việc “sương mù” dày đặc không còn là lạ lẫm đối với chúng ta. Nhưng nghĩ đến những viễn cảnh xảy ra, tôi thấy xót xa. Không hiểu đến bao giờ người nông dân mới nhận thức được điều này. Có ý tưởng còn để rơm phơi khô rồi sản xuất giấy vệ sinh. Thật là một ý tưởng hay các bạn nhi? Vừa tiết kiệm, bảo vệ môi trường, không độc hại.
Sửa lần cuối bởi điều hành viên: