Y
yeumoitruong19389
Guest
hj.bài này hay quá.
mình nghĩ ai nói cũng hay hết. Nhưng chủ yêu là lời nói và hành động có giống nhau không, đó mới là vấn đề quang trọng. Hôm rồi, mình tới lớp đứa bạn học ké, thầy giảng về môi trường nghe sao mà hay vậy, mình ấn tượng với bài giảng ấy lắm. Nhưng hết giờ, đi phía sau thầy. Trời ạ! cảnh tượng đập vào mắt. Đang đi thầy chu miệng ra, phun cái phẹt. Ôi thất vọng. Hành động như vậy, tự nhiên mình thấy mất thiện cảm quá. Giá như.. Nên mình nghĩ chủ yếu ở đây là ý thức của mỗi người. Hãy làm từ việc nhỏ nhất.
thế mình mới nói là ý thức mới quan trọnggiời! vẽ chuyện. vậy tui hỏi các bạn nếu người ta quăng tàn thuốc trước mặt bạn,thi bạn làm gì?Trả lời câu hỏi này rùi hã tính chuyện lớn lao.
mình thấy đừng suy nghĩ đâu xa, đừng nghĩ sẽ bắt người khác lam này làm nọ, đừng trông mong ở những công nghệ sau này nhiều quá, cái gì mới cũng có hệ lụy của nó.
Quan trọng là ở chính mình trước, ở nhà có phân loại rác trước khi vứt chưa? đem rác thải rắn cho bà ve chai.
- có tiết kiệm điện chưa? hay ngồi lì trên máy tính, hay bật máy để nghe nhạc?
- có tiết kiệm năng lượng chưa? hay đi một chỗ gần xịt cũng lôi xe máy ra chạy? đi vi vu, đi hóng gió, đi quài...lại còn đi bão trúng mấy dịp có lễ hội gì dặc biệt nữa?
- có tiết kiệm giấy chưa? hay là đụng gì cũng photo, ko thèm sử dụng cây bút để take note những thứ cần thiết thôi, coi thường trí não của mình, ko rèn luyện bộ nhớ, thấy gì cũng phải đem đi photo để dòm. Sách có bản quyền bán đầy ra, ko dành dụm để mua, toàn đi ăn cắp bản quyền với lời ngụy biện : photo rẻ hơn??? Làm như vậy là bạn bán rẻ chất xám những thầy cô viết sách, và nhấn chìm tất cả điều kiện để một nền văn hóa viết và đọc xuất hiện. Điều cần thiết là soi xét lại bản chi phí của mình, ăn xài cho đúng cách. Tiền photo thì rẻ nhưng cái giá trả cho môi trường thì đắt.
- có tiết kiệm bao ni lông chưa? mỗi lần ra đường vác balo theo là tốt nhất, hoặc có giỏ xe càng tốt.
- xài nước có hoang phí ko? hạn chế xài nước xả và nhiều bột giặt, bạn đã góp phần giảm tải rất nhiều cho hệ thống tiếp nhận và xử lý nước thải.
v.v...chắc là còn nhiều nữa mà khi đụng chạm lại ở ngoài chúng ta sẽ nhớ.
Mình thấy nhiều khi chúng ta mãi lo chuyện vĩ mô mà quên những cái rất gần. Tích góp những điều nhỏ nhặt sẽ tạo nên điều lớn lao. Tự mình làm trước đi rồi bày người thân làm theo, từ từ sẽ thành phong trào. Bản thân mình đây đã làm, và vận động người thân. Có làm mới thấy mặc dù la người thân mà chặng đường thuyết phục đã rất gian nan, vậy thì đối với người lạ có cách nào???